Âm thanh non nớt gấp gáp không chờ nổi.
“Chú út, mau mang Tể Tể về nhà!”
Tể Tể sắp rách ra rồi!
Chỉ có thể kiên trì nhiều nhất là ba phút!
Hoắc Trầm Vân khi nào đã từng nhìn thấy dáng vẻ gấp không chờ nổi này của bé, biết được việc không ổn, anh cũng không quan tâm tới tình huống của Hoàng Ngọc Hương thế nào nữa mà ôm lấy Tể Tể rồi xông ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây