Hoắc Trầm Vân cao lớn, không sợ trời không sợ đất chỉ sợ ma quỷ: “......”
Hoắc Tư Cẩn không ngờ tới chú út bị dọa đến nỗi hồn phách rời thân thể, nhất thời xấu hổ.
“Chú út, cháu xin lỗi, chúng cháu......”
Nghe thấy bản thân bây giờ lúc nào cũng có thể nhìn thấy quỷ, Hoắc Trầm Vân làm gì còn có tâm tư để ý đến chuyện ba đứa cháu cùng nhau lừa mình.
Anh ôm chặt lấy cơ thể đang run lẩy bẩy của mình: “Các cháu ai đi tới phòng hồi sức trông đi, để chú ngủ một giấc đã, chú thực sự không có dũng khí nhìn thấy quỷ lần nữa đâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây