Cứ dỗ dành cô bé trước đã.
Bạc Niên lại nhìn Tương Tư Hoành: “Anh Tiểu Tương, anh thấy thế nào?”
Tương Tư Hoành bênh vực Tể Tể: “Tể Tể nói được là được, dù sao thì cũng là Tể Tể học cùng bọn anh, em ấy học được là quan trọng nhất.”
Xú Bảo phụ họa: “Đúng vậy, đúng vậy, chị Tể Tể học được là quan trọng nhất.”
Bạc Niên nhìn Hoắc Kinh Lôi, không biết Hoắc Kinh Lôi lấy bánh mì ở đâu ra, nó đang ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây