Chuyện học phiên âm, không phải bọn họ không muốn giúp Tể Tể, mà là bọn họ biết, Tể Tể học rất chậm, bọn họ cảm thấy không cần phải vội, nhưng dạo này Tể Tể cứ vật lộn với phiên âm, bọn họ không thể nào khuyên được.
“Tể Tể.”
Hoắc Trầm Lệnh đến bế Tể Tể lên, anh ta dùng khăn giấy lau nước mắt cho cô bé.
Tể Tể khóc lóc thảm thiết.
“Cha… hu hu hu… Tể Tể đúng là đồ ngốc, Tể Tể quá ngốc… oa oa oa…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây