“Tể Tể, cha…”
Tể Tể lạnh lùng cắt ngang lời Minh Vương: “Cha, cha không được bắt nạt cha Hoắc như vậy, cha Hoắc chỉ là người thường, tuy rằng cha không dùng sức mạnh, nhưng cha Hoắc vừa mới bị thương nặng, tuy rằng không chết được, nhưng vẫn còn bị thương.”
Minh Vương ấm ức: “Tể Tể, là anh ta lao đến đánh cha trước.”
Hoắc Trầm Lệnh cười khẩy: “Nếu không phải ngài Minh nói bậy bạ, đổ bô lên đầu tôi, thì sao tôi có thể ra tay chứ?”
Tể Tể nhìn chằm chằm Minh Vương bằng ánh mắt không thể tin được, giọng cô bé the thé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây