Hoắc Trầm Lệnh kiềm lại tâm tình đang lo lắng của mình, cố gắng giữ cảm xúc bình tĩnh, nói chậm.
“Tể Tể bây giờ đang ở đâu?”
Nói đến Tể Tể, Hoắc Trầm Vân lại muốn khóc.
“Bé nói muốn tới đây ăn sáng, em liền lái xe đưa bé đến đây. Còn chưa tới nơi, thì Tể Tể đã nhìn chằm chằm ngoài cửa nói đồ ăn vặt muốn bỏ chạy, sau đó tự mình nhảy xuống xe chạy mất.”
“Anh hai, anh không biết đâu, bé chạy còn nhanh hơn cả em lái xe! Em đạp chân ga hết cỡ, vẫn không đuổi kịp bé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây