Cô Tống không suy nghĩ nhiều, cô ấy cười gật đầu: “Được, cô đợi một lát, vừa hay tiết sau học đánh vần.”
Tể Tể có thính giác rất tốt: “...”
Tương Tư Hoành cũng nghe thấy, cậu bé vội vàng nhìn Tể Tể.
Tể Tể vốn dĩ còn rất tỉnh táo, bỗng nhiên ủ rũ.
Cô Dư nhìn thấy vậy, cô ấy cười xoa đầu Tể Tể, hỏi cô bé: “Tể Tể, sao đột nhiên con không vui?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây