Hoắc Trầm Huy áy náy, tự trách, Tể Tể hôn mê, ông căn bản không dám rời phòng bệnh nửa bước.
Mặc kệ bốn cha con Hoắc Trầm Lệnh nói lời an ủi gì thì một tấc ông cũng không rời.
Hoắc Tư Lâm cũng giống ông, ngoại trừ thời gian đi giải quyết vấn đề sinh lý, thì vẫn luôn cầm tay của Tể Tể.
Hoắc Trầm Lệnh xoa xoa mi tâm: “Anh, Tư Lâm, Tể Tể tỉnh lại nếu như thấy hai người tiều tụy như vậy, con bé cũng sẽ tự trách.”
Hoắc Tư Cẩn lập tức bổ sung: “Đúng! Tể Tể mặc dù mới ba tuổi rưỡi, nhưng đặc biệt nhu thuận hiểu chuyện, cũng rất tình cảm. Biết chú hai và anh Tư Lâm luôn trông coi ở đây, em ấy sẽ tự trách bản thân đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây