“Đúng! Có thể ăn là phúc, chỉ cần Tể Tể khỏe mạnh bình an, thì sao cũng được.”
Chẳng phải chỉ là ăn nhiều thôi sao, anh nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền, tương lai Tể Tể muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, không ăn cũng không sao.
Bé cười đến cong cong đôi mắt to, quay đầu nhìn thấy chú hai đi ra, vội vàng lên tiếng.
“Chú hai, chị An An đi đến bên kia rồi.”
Mặc dù Hoắc Trầm Huy không biết bé vì sao lại biết, nhưng lại rất tin tưởng mỗi một câu nói của bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây