“Anh Minh Tư, nhanh nhắm mắt lại!”
Bách Minh Tư vô thức nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cả người giống như là đang bay lên.
Tể Tể lên tiếng lần nữa, cả người đang trong làn sương dày đặc âm khí.
Năm ngón tay múp míp của bé xòe ra, sau đó vỗ mạnh lên trên mặt đất.
Trong giọng nói rì rầm những ngôn ngữ cổ nghĩa của bé thì âm khí xung quanh bọn họ giống như ngọn lửa của Minh giới, điên cuồng xoay tròn.
Bách Minh Tư thấy thế thì vô cùng kinh ngạc, nhưng cậu cũng không quên chuyện chính.
Một lúc sau âm khí đã tiêu tán, cậu nhanh chóng nhìn bốn phía, liền nhìn thấy ba anh em nhà họ Hoắc đều ngã trên mặt đất ở ngay đằng trước, về phần những người khác thì cậu tạm thời không nhìn thấy.
Cậu nắm tay Tể Tể vội vàng tiến lên.
“Anh Tư Cẩn, Tư Tước, Tư Thần, mọi người làm sao vậy?”
Trên mặt đất, Hoắc Tư Cẩn cùng Hoắc Tư Tước đang trong trạng thái bảo vệ Hoắc Tư Thần ở giữa, ba người đều có sắc mặt trắng bệch, nhưng ý thức cũng nhanh chóng tỉnh táo lại.
Nhìn thấy Bách Minh Tư cùng Tể Tể xuất hiện ở đây, ba người nhanh nhẹn đứng lên.
“Hai người sao lại tới đây?”
Tể Tể nhìn khắp bốn phía, thì phát hiện trong này không chỉ có một con lệ quỷ.
“Anh Minh Tư, anh ở chỗ này với anh cả, anh hai, anh ba, Tể Tể đi trừng trị bọn nó.”
Bách Minh Tư đứng lên: “Tể Tể, anh Minh Tư cùng đi với em!”
Hoắc Tư Cẩn, Hoắc Tư Tước cùng Hoắc Tư Thần cũng đi theo: “Còn có bọn anh nữa!”
Nhất là Hoắc Tư Cẩn, trực tiếp bế Tể Tể lên.
“Không có đạo lý em gái đến bảo vệ anh trai!”
Tể Tể do dự: “Anh cả, anh có thể nhìn thấy những con quỷ kia không?”
Vẻ mặt Hoắc Tư Cẩn cứng ngắc: “Có thể!”
Vào lúc này, anh còn có thể không tin trên đời này thật sự có quỷ sao!
Tể Tể nhẹ nhàng hỏi: “Vậy anh cả có thể đánh bọn chúng không?”
Hoắc Tư Cẩn: “......”
Đã thử qua!
Nhưng anh đánh không lại!
Suýt chút thì cả ba anh em đã mất mạng!
Tể Tể ôm cổ anh cả, dùng giọng nói mềm mại an ủi anh cả.
“Anh cả đánh không lại cũng không sao, Tể Tể đánh thắng là được rồi, Tể Tể giúp anh cả, anh hai, anh ba đánh bọn chúng! Để bọn chúng dập đầu xin lỗi các anh! Các anh chờ một chút!”
Nói xong, Tể Tể như một trận gió xông vào bên trong âm khí lạnh lẽo.
Hoắc Tư Cẩn: “......”
Hoắc Tư Tước: “......”
Hoắc Tư Thần: “......”
****
Xông vào bên trong màn sương âm khí rét lạnh, Tể Tể giống như cá gặp nước, thật giống như về tới U Minh Địa Phủ, toàn thân rất thoải mái.
Dù sao, ở bên ngoài hiện tại đang là giữa trưa, làm một nửa nhân loại tinh thần bé luôn rất uể oải.
Hiện tại thì tốt rồi!
Trong nháy mắt tinh thần bé đã phấn chấn, tràn đầy năng lượng!
Thế là hai tay chống nạnh ở eo bánh mì, bé không quên mở ra kết giới của Địa Phủ, nhốt tất cả yêu ma quỷ quái trong phạm vi khống chế của bé.
Bút Tiên là lệ quỷ, ngay lúc phát hiện ra máu Minh Vương bỗng nhiên nồng đậm hơn so với lúc trước, nó theo bản năng bỏ chạy ngay lập tức.
Mà nữ quỷ giả NPC thiếu cánh tay kia thì âm khí toàn thân đã tăng vọt, tham lam trỗi dậy. Một đôi mắt u ám tản mát ra từng tia từng tia hung ác nham hiểm màu đỏ sẫm
Vừa nhìn thấy Tể Tể thì trong nháy mắt đã biến thành ác quỷ đói khát rất nhiều năm, lao về phía bé với khí thế mạnh mẽ.
Bút Tiên do dự một chút, quyết định chờ xem.
Chuyện gì sẽ xảy ra?
Theo như nó biết, bên trong nhà ma này có một lệ quỷ đã bị trấn áp ở chỗ này rất nhiều năm, hôm nay lần đầu tiên xuất hiện nhất định sẽ đại khai sát giới.
Mà hiện tại nó chỉ mới trở thành lệ quỷ chưa đến nửa tháng, tuyệt đối không phải là đối thủ của lệ quỷ thế hệ trước đã ở đây mấy chục năm.
Còn đứa nhỏ nhân loại kia, trên thân có khí tràng cường đại, thậm chí âm khí quanh người còn dày đặc hơn, càng kinh khủng hơn nó.
Trai cò tranh nhau!
Nó quyết định làm ngư ông!
Mặc kệ cuối cùng là ai trong hai người đó chiến thắng, nó sẽ ở trong lúc bọn họ đánh nhau mà thừa cơ đánh lén, đây là một kế hoạch rất hoàn mỹ!
Bút Tiên tiếp tục ẩn thân bên trong bút lông, lặng lẽ lăn lộn trên mặt đất.
Kết quả có một bàn tay đưa tới, nhặt nó từ dưới đất lên.
Nó nhìn thấy một thiếu niên rất thanh tú, da trắng xinh đẹp.
Bút Tiên: “......”
Bút Tiên vừa muốn tập kích đối phương, bỗng nhiên phát hiện ở mi tâm của thiếu niên này có hơi thở thuộc về Vương của Địa Phủ......
Bút Tiên thật muốn chửi thề!
Không phải nói Vương của Địa Phủ bận bịu muốn chết à, còn không có thời gian lo cho con gái ruột, trực tiếp ném cho nhân viên làm việc của Địa Phủ trông nom sao?
Mịa nó! Liên tiếp xuất hiện mấy thiếu niên có hơi thở thuộc về huyết mạch của Vương, đến cùng là chuyện như thế nào?
Thật ra là Vương không có bận rộn như đám quỷ hay đồn đại, mà việc làm Vương bận bịu … là đi gieo giống khắp nơi, sinh Tể Tể?
Bút Tiên bị ý nghĩ này của mình làm cho sợ ngây người.
Địa Phủ cho phép sinh liên tục rồi?
Bách Minh Tư đi theo vào bên trong, đầu tiên là chú ý tới lệ quỷ đang bám ở trên bút lông, cậu nhanh chóng từ trong túi lấy ra bùa trấn quỷ mà cậu có được từ phòng làm việc của ông nội.
Trong lúc Bút Tiên thất thần đã bị trấn áp: “......”
Thật là......
Quanh thân đau rát, cả chiếc bút đều đang không ngừng run rẩy.
Đau!
Bách Minh Tư lần đầu đơn độc đối phó với lệ quỷ, cậu cảm thấy tình huống có vẻ không ổn, lại từ trong túi cầm thêm một lá bùa khác dán lên.
Thậm chí Bút Tiên không thể giả giọng nữ của NPC như lúc trước, mà biến thành giọng nam thô kệch đầy giận giữ.