Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 888: Thắng làm vua thua làm giặc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Hậu Thông phẫn hận nhìn hắn: “Trẫm sau khi đăng cơ quả thật muốn trừ bỏ ngươi, Tần Kham, ngươi quyền bính quá nặng, nặng đến mức khiến bất kỳ một đế vương nào cũng sẽ cảm thấy ăn không ngon, ngủ không yên, trẫm không trừ ngươi, lấy gì ra để nắm thiên hạ trong tay? Trẫm làm sai chỗ nào?”

“Thần vốn là một tú tài nghèo túng vô danh ở phủ Thiệu Hưng, thậm chí vì đắc tội v quyền quý mà ngay cả công danh tú tài cũng bị trừ bỏ. Vốn chỉ muốn an bình sống qua ngày, làm chút buôn bán kiếm chút tiền, mua mấy nha hoàn, kết hôn với một thê tử hiền lành ôn nhu, sinh con với nàng ta, sống những ngày tháng bình thường, vì hai chữ 'Bình thường' này mà ta luôn ẩn danh, không làm ra chuyện gì náo động, ngay cả kiếm bạc cũng không thể không dùng tên của người khác, sợ cây cao gió cả, nhưng mà tạo hóa trêu người, ta chung quy vẫn bị ông trời đẩy ra nơi đầu sóng ngọn gió, ông trời cứ hết lần này tới lần khác mang phiền toái tới cho ta, cũng ban cho ta rất nhiều tế ngộ, giống như trong minh minh giao cho ta một loại sứ mệnh, muốn ta làm gì đó, thay đổi gì đó, ta dùng hơn mười năm thời gian để làm, để thay đổi.”

“Đại Minh bị bệnh, bệnh thật sự rất nặng, quan văn tham tài, võ tướng sợ chết, chỉ có một đám ngôn quan chẳng biết gì ngoài gân cổ cò nói suông lầm nước, đỉnh đầu đội hai chữ 'đạo đức' là có thể ăn no cả đời, bách tính kêu khóc thì coi như không thấy, từ sau Thổ mộc chi biến, loạn dân các nơi Đại Minh liên tiếp tạo phản, Thát Đát Ngoã Lạt nhiều lần phạm biên, quan văn thì đứng ở kim điện nước miếng tun tóe, tướng sĩ biên trấn thì liên tiếp bại lui, thế đạo như vậy, quân thần như vậy, quốc tộ Đại Minh liệu kéo dài được mấy năm?”

“Cho nên ta muốn thay đổi nó, cho nên ta hao phí hơn mười năm tâm huyết, mấy năm nay ta đã làm rất nhiều chuyện, từng giết rất nhiều người, có lẽ từng làm sai, có lẽ từng giết lầm, nhưng ta không thẹn với lương tâm, bởi vì Đại Minh trong tay ta đã dần dần được cải thiện, bách tính có cơm no áo ấm, biên trấn không còn chiến sự, phiên quốc tứ phương tranh nhau triều kiến, những chuyện mà ta là, cái nên làm đã gần làm xong rồi, hiện giờ chỉ còn mỗi một việc chưa làm.”

Chu Hậu Thông cười lạnh: “Chỉ còn thiếu mỗi mưu triều soán vị thôi phải không?”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)