Giờ dần, cung Càn Thanh.
Chu Hậu Thông liên tiếp ba đêm không ngủ, hai mắt đỏ bừng đứng dang tay trước gương đồng, mấy tên thái giám trước sau mặc long bào cho hắn, Chu Hậu Thông vừa ngáp dài, trong đầu lại vừa cân nhắc triều cục mấy ngày gần đây.
Huyết án cửa Thừa Thiên đã qua được ba ngày, ngày chuyện phát sinh hắn vội vàng chạy tới cung Từ Ninh, giải thích chuyện từ đầu đến cuối với Trương Thái hậu, chỉ tiếc đối với đứa cháu đoạt hoàng vị của con trai mình, Trương Thái hậu cũng chẳng hòa nhã gì, Chu Hậu Thông giải thích việc này là do Ninh Quốc Công Tần Kham âm thầm sai khiến, Trương Thái hậu một chữ cũng không tin.
Tình cảm quyết định thị phi quan, trong mắt Trương Thái hậu, Tần Kham là trung thần lương không oán không hối phụ tá con trai mình mười bốn năm, mười mấy năm qua, những gì phát sinh ở Đại Minh đều lọt vào trong mắt nàng ta, con trai mình có tính tình lười biếng hoang đường, không ngờ lại quản lý một đất nước còn hơn cả thời Hoằng Trị, nếu nói giang sơn thịnh thế này là công lao của con trai nàng ta, lời này ngay cả Trương Thái hậu cũng cảm thấy đỏ mặt, người hơi có kiến thức đều biết, đây là công lao lặng lẽ của Tần Kham, mà công lao của Chu Hậu Chiếu thì nhiều nhất cũng chỉ là ở bên cạnh cổ vũ mà thôi.
Một danh thần trị thế Như vậy, một thần tử trung thành và tận tâm như vậy, sao có thể ngang nhiên hạ lệnh đồ sát hơn một trăm vị đồng liêu trong triều?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây