Tiền Ninh và Giang Bân từ bản chất mà nói đều là cùng một loại người, bọn họ đều là dạng không cam chịu tịch mịch, lại càng không muốn ở dưới người ta.
Trong chuyện Chu Hậu Chiếu chọn phi, Tiền Ninh theo sự phân phó của Tần Kham, lừa Giang Bân một vố, Giang Bân bị lừa rất thảm, Chu Hậu Chiếu cho dù biết chuyện chọn phi không có liên quan gì tới hắn, nhưng Giang Bân chung quy vẫn bị liên lụy vào trong vụ án này, bất tri bất giác, Chu Hậu Chiếu dần dần chẳng quan tâm tới hắn nữa, ném cho hắn một cái hàm “Võ nghị tướng quân” chẳng đau chẳng ngứa, cũng không phái cho chức ti gì, về sau dần dần mà ngay cả số lần triệu kiến hắn cũng ít đi, đáng thương cho Giang Bân ngàn dặm xa xôi từ Tuyên phủ được Chu Hậu Chiếu dẫn về kinh sư, vốn cho rằng sẽ được trọng dụng, kết quả lại mãi cứ phải ở trong khách điếm kinh sư, đương kim hoàng đế giống như một con mèo chơi với cuộn len vậy, hoàn toàn đúng chẳng quan tâm gì tới hắn.
Loại thái độ vô phụ trách nhiệm này của Chu Hậu Chiếu làm Giang Bân rất bất mãn, nhưng mà Chu Hậu Chiếu là hoàng đế, Giang Bân nếu bất mãn thì cũng chỉ có thể chôn oán khí ở trong lòng, một chữ cũng không dám nói ra ngoài, trời thương, tên hôn quân Chu Hậu Chiếu sau khi đuối nước thì lại mất tích, tân quân sắp đăng cơ, nếu không nhân cơ hội này lưu lại ấn tượng tốt cho tân quân, đời này há có thể có cơ hội thăng chức?
Về phần Tiền Ninh, sau sự kiện chọn phi Tần Kham quả nhiên không nuốt lời, điều nhiệm hắn làm trấn phủ sứ. Nhưng Tiền đại nhân tâm cao hơn trời, chỉ là một ngũ phẩm trấn phủ sứ thì tất nhiên không thỏa mãn được dã tâm của hắn, từ Cẩm Y vệ Thiên hộ lên tới trấn phủ sứ, Tiền Ninh nhịn suốt mười năm, cứ theo tiến độ này, nếu lại từ trấn phủ sứ lên tới Đô Chỉ Huy thiêm sự, thậm chí là đồng tri, chẳng phải là sẽ phí mất hai mươi ba mươi năm sao?
Huống chi Tiền Ninh cũng không ngu, mười năm qua hắn đã từ từ nhìn rõ một sự thật rất chán nản, lão đại Cẩm Y vệ, Ninh Quốc Công Tần Kham không thích hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây