Đỗ Hoành trầm giọng nói: “Nói là như vậy, nhưng... Ai dám đảm bảo bệ hạ sau mười ngày sẽ không tỉnh? Nếu vạn nhất bệ hạ tỉnh lại thì sao? Lương Đại học sĩ, ngươi dám mạo hiểm như vậy không? Khi đó bệ hạ tỉnh lại, nhân tuyển tân quân thì vẫn đang trên đường vào kinh thành, ngươi cảm thấy bệ hạ sẽ đối đãi với ngươi như thế nào?”
Thấy thái độ này của Đỗ Hoành, mọi người trong điện vẻ mặt khác nhau, trầm mặc không nói gì, Lương Trữ mặt tái xanh, nhưng lại không phản bác được gì, sắc mặt thì có thêm mấy phần lo sợ không yên.
Đỗ Hoành nói không sai, hôm nay người trong điện chủ trương nghênh lập tân quân kỳ thật cũng không có quá nhiều tư tâm, có tư cách vào điện này tham dự đại sự trọng yếu như vậy, phần lớn đều là người quyền cao chức trọng, mọi người đều là người có lợi ích, chức quan gần như đã tới đỉnh phong, đổi tân quân thượng vị ngược lại còn lo lắng bị thanh tẩy hoặc ghẻ lạnh, đối với bọn họ mà nói thì cuối cùng vẫn là hại nhiều hơn lợi, chỉ vốn là vì tâm lòng công trung thể quốc, bọn họ mới cho rằng nghênh lập tân quân là lựa chọn ổn thỏa nhất có lợi nhất cho xã tắc Đại Minh.
Băng tâm đều ở trong hồ ngọc, nhưng mà, một khi bệ hạ phát sinh kỳ tích tỉnh lại, hắn sẽ tin nhất phiến băng tâm của mọi người sao? Người thờ ơ với hoàng quyền đến mấy, đối với loại hành vi thay cũ đổi mới này chung quy vẫn sẽ không quá thoải mái, có lẽ phản ứng còn hơn là không chỉ không thoải mái, đại thể là muốn băm vằm mấy tên gia hỏa nhất phiến băng tâm này mới có thể sảng khoái được.
Người chủ trương nghênh lập tân quân Trong điện lập tức im lặng, bọn họ bỗng nhiên cảm thấy chủ trương của mình quả thật có chút cấp tiến, cho dù mình không thẹn với lương tâm, nhưng, mạng già tựa hồ so với xã tắc Đại Minh thì quan trọng hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây