Tiền Ninh quỳ một gối xuống trong nhị đường Bắc trấn phủ ti, nín thở tĩnh khí, thần thái kính cẩn.
Mười năm qua, Tiền Ninh cuối cùng cũng đợi được ngày Chỉ huy sứ đại nhân một lần nữa triệu kiến, tâm tình của hắn rất phức tạp, có chút oán hận, còn có mấy phần kích động.
Mười năm trước, sau khi bình định loạn Ninh vương, Tần Kham thực hiện lời hứa, thăng cho Tiền Ninh từ một Cẩm y bách hộ lên Thiên hộ thành nam kinh sư, khi đó Tiền Ninh kinh hỉ như điên, hắn cảm thấy mình đang nghênh đón sự đi lên của sự nghiệp, vinh hoa phú quý quan cao hiển hách đang ngoắctay với hắn, tựa hồ dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà sự thật là lạnh lùng và tàn khốc, Tiền Ninh sau khi lên làm Thiên hộ, quan đồ tựa hồ dừng tại chỗ, trong mười năm này, Tiền Ninh liều chết liều sống, vì Cẩm Y vệ mà vào sinh ra tử, lập được không ít công lao, văn thư xin công thông qua Nam trấn phủ ti và Cẩm Y vệ Kinh lịch ti một đường báo lên, đến trên bàn Chỉ huy sứ Tần Kham, nhưng không biết sao lại im bặt, Tần Kham trừ một câu ngợi khen còn nhạt hơn nước lã ra thì chẳng tỏ vẻ gì.
Một lần, hai lần, ba lần... Tiền Ninh vĩnh viễn chỉ đổi lại được lời khen suông của thủ lĩnh Cẩm Y vệ tối cao, người của Nam trấn phủ ti và Kinh lịch ti không phải kẻ ngốc, thấy thái độ của Tần Công Gia như vậy, trong lòng mọi người tất nhiên miên man bất định, từ đó về sau, Nam trấn phủ ti không xin công cho Tiền Ninh nữa, mà quan đồ của Tiền Ninh cũng dừng lại ở Cẩm Y vệ Thiên hộ, không thể tiến thêm, Thiên hộ ss hắn làm một cái đã mười năm rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây