--------------------------
Trong mười năm, rất nhiều chuyện đều lặng lẽ phát sinh thay đổi.
Các đại thần không còn phẫn nộ như trước kia, tính tình nóng nảy dần dần biến thành tốt, đây là dị tượng, cũng là tất nhiên. Hoàng đế và huân quý lũng đoạn lợi nhuận hải vận, bạc cứ như nước ào ạt ùa vào nội khố hoàng cung, thu nhập hàng năm của nội khố so với quốc khố Đại Minh còn nhiều hơn, đại thần trong triều nhiều lần đưa ra đề xuất chuyển một bộ phận tiền nội khố vào quốc khố, nhưng thái độ của Chu Hậu Chiếu trên chuyện này có chút kiên quyết, vẫn giằng co không nhả, các đại thần đều là người đọc sách đọc đủ thi thư, chế độ tài chính của Đại Minh cũng là tổ chế, nội khố và quốc khố là hai hệ thống hoàn toàn tách biệt, bọn họ cũng ngại cướp.
Thu nhập của nội khố vượt quốc khố, trực tiếp dẫn tới một hiện tượng là khí diễm của quân thần thay đổi, Chu Hậu Chiếu vững dạ, mà khí diễm của các đại thần thì yếu dần, có khi bởi vì một quốc sự nào đó mà giữa quân thần có tranh chấp, Chu Hậu Chiếu giở ngay bộ mặt nhà giàu mới nổi, các đại thần lập tức tắt lửa. Cho tới lúc này, Chu Hậu Chiếu mới cảm thấy rõ lợi ích của tiền tài, nhớ lại câu mà năm đó Tần Kham nói với hắn, trong lòng cảm kích không bút nào tả xiết.
Thứ nên thay đổi thì sẽ thay đổi, nhưng tình nghĩa giữa Chu Hậu Chiếu và Tần Kham lại vẫn thâm hậu như năm xưa, nếu nói có biến hóa thì tình nghĩa như rượu ủ lâu năm, hiện giờ mùi vị càng thuần, hai người bọn họ hiểu nhau như anh em ruột, chỉ trao đổi ánh mắt với nhau thôi là hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây