Lễ vật nỗ lực bao nhiêu để được ở lại Đại Minh thì quản gia không biết, hắn chỉ biết là lão gia nỗ lực thế nào để giữa lại lễ vật ở trong nhà mình.
Sống chung lâu ngày, điểm mấu chốt của đạo đức khó tránh khỏi bị hoàn cảnh ảnh hưởng, lão gia là chủ, quản gia là phó, điểm mấu chốt đạo đức của mình có như thế nào cũng không thể cao được hơn lão gia.
Quản gia rất nhanh minh bạch ý tứ của Tần Kham.
“Những lễ vật này nếu đã vất vả như vậy ở muốn ở lại Đại Minh chúng ta, lão hán cảm thấy phải thành toàn cho chúng mới được.” Quản gia vẻ mặt siểm nịnh, rất giống phiên dịch Hán gian khuyên hoàng quân vào cưỡng hiếp con gái nhà lành.
Tần Kham hừ khẽ một tiếng qua lỗ mũi, cầm chén trà lên tiếp tục uống, nhưng lại không liếc Quản gia lấy một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây