Thanh âm Trong điện phản đối tới Thái Miếu kiểm điểm vang lên liên tiếp, từ trong xương tủy đều lộ ra sự thành khẩn, Chu Hậu Chiếu lại hơi có chút tiếc nuối chép chép miệng, rất không cam lòng hỏi: “Thật sự không muốn trẫm tới Thái Miếu thỉnh tội à? Trẫm lần này phạm sai lần không nhỏ mà.”
“ Bệ hạ không cần như vậy, vừa qua kỳ nghỉ dài, quốc sự tồn đọng trong triều rất nhiều, bệ hạ nếu thật sự có lòng thì phê duyệt tấu chương cũng có ý nghĩa hơn tới Thái Miếu kiểm điểm.” Dương Đình Hòa chém đinh chặt sắt tranh phúc lợi, diệt mối họa cho triều thần, đại thần cả điện lập tức ném ánh mắt cảm kích về phía Dương Đình Hòa.
Đại thế như vậy, phí công vô ích, nhìn bộ dạng vân đạm phong khinh của Tần Kham, Lương Trữ suy sụp thở dài, lặng lẽ quay lại hàng, hắn biết hôm nay không kéo ngã Tần Kham tới được, người này hiển nhiên không phải tướng đoản mệnh phúc mỏng.
Quân thần khiêm nhượng nhau một hồi, Chu Hậu Chiếu ý chưa tận nhìn chung quanh một vòng, thái giám trực nhật rất có nhãn lực giơ phất trần trong tay lên, khi đang định tuyên bố bách quan bãi triều thì ngoài điện truyền đến tiếng bước chân vội vàng.
“ Phủ Thiên Tân tám trăm dặm cấp báo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây