Bốn người giống như bốn cành cây nằm trong tuyết, tuyệt vọng nhìn con ngươi lạnh như băng lộ ra ngoài khăn đen che mặt của nữ tử.
Thanh âm của Đường Tử Hòa rất xa xôi, giống như từ trong địa ngục hoàng tuyền bay ra.
“ Ta biết các ngươi là ai, huynh đệ Lưu thị ở huyện Văn An Bắc Trực Đãi từng tụ người thành cướp, chiếm lấy quan đạo núi rừng phạm vi gần trăm dặm, cướp sạch khách thương qua lại, về sau huynh đệ Lưu thị bị giết, gần hai ngàn tên cướp dưới tay lập tức giải tán, tự tìm kế mưu sinh, nếu ta đoán không sai, các ngươi chính là dư nghiệt của huynh đệ Lưu thị, đúng không? Lưu thị đã chết gần hai năm, các ngươi đúng là có tiền đồ, không chỉ làm nghề cũ mà ngay cả việc thích khách cũng nhận, không chỉ như thế, không ngờ dám ám sát Quốc Công đương triều, quả thật là vong mệnh chi đồ, huynh đệ Lưu thị có thể có hảo thủ tốt như các ngươi, chắc là đang mỉm cười nơi chín suối.”
Hán tử Mặt đen càng kinh nghi, run giọng nói: “Ngươi... Rốt cuộc là người phương nào? Vì sao biết rõ nội tình của chúng ta như vậy?”
Đường Tử Hòa cười khanh khách nói: “Đương nhiên là người giang hồ giống như các ngươi, xà có xà đạo, tử có thử đạo, người giang hồ tự có đạo giang hồ, Hán Vệ không tìm thấy các ngươi là bởi vì bọn họ không phải người trong chốn giang hồ, mà ta muốn tìm được các ngươi thì dễ như trở bàn tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây