Muốn thay đổi nó, chi đạo trị tận gốc chỉ có thể là tham dự với nó, nắm giữ nó, khi đến mức độ cường đại nhất định, sẽ có thể thay đổi quy tắc trò chơi của cái ngành này.
Tần Kham cười nói: “Nói mở cấm biển dù sao cũng quá xa xôi không thực tế, bệ hạ nghĩ tới hiện trạng bây giờ đi, quốc khố hàng năm không được một ngàn vạn lượng, hơn nữa mỗi một xu một hào đều bị nội các và Hộ bộ an bài. Trị sông, sửa đê, phát lương, trừ lễ mừng trọng đại của thiên gia ra, Hộ bộ chắc sẽ không cho bệ hạ thêm một lượng bạc, bệ hạ tính thích ham chơi. Bất luận dị thú hiếm quý các nơi thiên hạ tiến cống, hay là xây dựng Báo Phòng và chi tiêu hằng ngày, đều không đủ dùng, chỉ dựa vào bạc từ thuế quặng hàng năm, e là chống đỡ không bao lâu, tổng quản nội khố Cao Phượng chỉ sợ ở trước mặt bệ hạ không chỉ khóc than một lần hai lần phải không?”
“Bệ hạ muốn làm một vị tiếp nối người trước, mở lối cho người sau tiếp nối người trước, mở lối cho người sau, mọi người đều biết, bất luận hôn quân hay là minh quân, đều cần bạc, không có bạc thì chẳng làm được chuyện gì cả. Nhiều lắm thì chỉ tính là vua nghèo, không chỉ làm gì cũng khó, còn lúc nào cũng phải nhìn sắc mặt của nội các và quan viên Hộ bộ, thần nhớ rõ năm trước bệ hạ muốn mở rộng Báo Phòng thêm bốn mươi gian, trên kim điện vừa nói ra miệng liền bị văn võ cả triều chỉ trích, hoàng đế không có tiền bi ai biết bao, bệ hạ chắc là thể hội được hết rồi chứ?”
Những lời này xem như chọc đúng tim Chu Hậu Chiếu, sắc mặt Chu Hậu Chiếu lập tức trở nên ảm đạm như bình thường, có một loại cảm giác anh hùng khí đoản một xu tiền bức tử hoàng đê. nói
Chu Hậu Chiếu quay đầu, phóng mắt nhìn đại địa trước mắt, mặt không biểu tình sịt nước mũi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây