Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 755: Hải vận tấu đối (hạ)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Kham nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Chu Hậu Chiếu, vẻ mặt càng chua chát: “Truy xét nguyên nhân, cuối cùng vẫn là loạn trong giặc ngoài.”

Chu Hậu Chiếu thở dài: “Không sai, loạn trong giặc ngoài, Đại Minh ở bên ngoài thì hải tặc, hoành hành đại hải, thấy thuyền là cướp, gặp người là giết, Nhật Bản đang nội loạn, tự lo cho mình còn không xong, căn bản không có biện pháp giải quyết, mà quân vệ Đại Minh thì yếu ớt, không chịu nổi một trận, lúc trước ngươi đã tự mình tham dự trận Sùng Minh kháng Oa, quân vệ Đại Minh ta yếu tới mức độ nào thì ngươi rõ hơn trẫm. Đại Minh bên trong thì cũng không thiếu hạng người có ánh mắt nhìn xa, kỳ thật mỗi người đều biết mở cấm biển là có lợi, các đại thần này ánh mắt mặc dù nhìn xa, nhưng tâm tư lại vặn vẹo, vừa thấy có lợi, cái đầu tiên nghĩ đến không phải là làm thế nào để nước mạnh, mà là làm thế nào để vỗ béo bản thân, thế là trong miệng kêu gào tổ chế không thể trái, nhưng lại âm thầm cấu kết với thương nhân giương buồm rời bến kiếm tiền, thanh danh kiếm được, bạc cũng kiếm được, cho nên quốc khố càng lúc càng nghèo, mà quan viên thì càng lúc càng giàu.”

Chu Hậu Chiếu vẻ mặt nghiêm túc một cách hiếm có, tạm dừng một lát rồi nói tiếp: “Dương tiên sinh từng còn kể cho trẫm một cố sự, năm Hoằng Trị thứ chín, có một thất phẩm ngự sử tên là Cố Thừa, người này là tiến sĩ nhị giáp cấp thấp, có thể nói là nghé con mới sinh không sợ hổ, ở Hàn Lâm viện hai ba năm thì được bổ nhiệm alfm giám sát ngự sử, ngày đầu tiên vào triều đã đệ lên một đạo tấu chương xin mở cấm biển, lúc ấy phụ hoàng có chút kinh ngạc, mang tâm tư muốn thử, thế là đưa ra để nội các và lục bộ thương nghị!” Kết quả vừa mới dứt lời, cả triều sôi trào, các đại thần không dám mắng phụ hoàng, lại chỉ cây dâu mà mắng cây hòe mắng cho Cố Thừa thương tích đầy mình, gần trăm người ùa lên, vạch tội Cố Thừa hại nước lừa vua, thỉnh cầu phụ hoàng nghiêm trị, phụ hoàng thế là không thể không bãi quan miễn chức Cố Thừa, trục xuất khỏi kinh sư.”

Từ đề tài mở cấm biển, ngữ phong đột nhiên biến đổi, biến thành rời bến thương hành, lọt vào trong tai Chu Hậu Chiếu thì tự dưng sảng khoái hơn rất nhiều, tâm lý lập tức buông lỏng, lộ ra vẻ mặt thông sướng, tựa như đang khoác sa mỏng trắng nõn chạy trên bờ biển.

“Ngươi sao không nói sớm là ra biển đi, hù chết trẫm!” Chu Hậu Chiếu oán hận lườm Tần Kham một cái.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)