Chu Thần Hào quý kiến bài vị tổ tông là bình thường, chuyện xấu hổ như chú cướp giang sơn của cháu còn làm được, càng xấu hổ hơn là, không ngờ không cướp được, hơn nữa thua ở dưới tay của một hôn quân cả nước đều công nhận, tổ tông Chu gia nếu trên trời có linh thiêng, nhất định là nghẹn lời.
Mưu phản là chuyện phi thường đại nghịch bất đạo, là đứng đầu trong các tội, đương nhiên, là tội hay là công phải xem kết quả mưu phản, hơn trăm năm trước Vĩnh Lạc Tĩnh Nan, đồng dạng cũng là mưu phản chú đoạn vị cháu, nhưng Yến vương Chu Lệ thắng, thế là mưu phản được điểm tô cho đẹp thành “Tĩnh Nan”, sử quan ghi vào sử sách, tất cả đều là chính nghĩa rực rỡ vĩ đại, dù là như vậy, hoàng đế Vĩnh Lạc là người thắng vẫn chột dạ cả nửa đời người, không chỉ phá triển mạnh mẽ Cẩm Y vệ trong năm Hồng Vũ, Đông Hán cũng đúng thời cơ mà sinh, chuyên thu thập những tin tức đường nhỏ gây ảnh hưởng tới sinh hoạt ăn uống của trẫm.
Chu Thần Hào quỳ gối trước Thái Miếu, cúi đầu nhìn đất, thân hình giống như bị hút nốt một dòng sinh cơ cuối cùng, không còn sự cuồng vọng lúc ở đại doanh An Khánh, hiện tại hắn đã minh bạch, bất luận giậm chân mắng to hay là cãi cọ, hắn chung quy với là người thất bại, kết cục của người thất bại đã chú định, người thất bại cuồng vọng thì chỉ tổ thu hoạch càng nhiều sự khinh bỉ hơn.
Nhìn Chu Thần Hào quỳ dưới đất đầu cúi gằm không nói gì, tâm tình của Chu Hậu Chiếu rất phức tạp, vui sướng sau đại thắng cũng dần dần mất hết. Vị lão nhân quỳ dưới đất này từng là thúc thúc thương yêu hắn nhất, năm đó khi hắn còn là đông cung Thái tử, vị thúc thúc diện mạo hiền lành này vô số lần dùng ánh mắt nịch mỉm cười nhìn hắn, có đôi khi Chu Hậu Chiếu thậm chí cảm thấy hắn so với phụ hoàng còn hiền hậu, tri kỷ hơn.
Dã tâm và quyền dục, cuối cùng bức hai chú cháu tới bước hôm nay, cho dù thắng thì làm sao? Đáng để vui sướng sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây