Chu Hậu Chiếu và nghi trượng vào thành, ném lại cho các quan văn một bóng dáng lạnh lùng.
Huân quý và thái giám đi theo sau, các quan văn ngơ ngác nhìn nhau, nhìn nhau lắc đầu thở dài, cũng đi theo nghi trượng hoàng đế vào thành.
Trương Vĩnh và Đới Nghĩa cố ý đi ở phía sau, vừa rồi thánh giá ở phía trước nên không tiện nhiều lời, lúc này hai người mặt mày hớn hở chắp tay thi lễ với Tần Kham, Tần Kham cũng vội vàng cười cười hoàn lễ, ba người hàn huyên một phen, sau khi nói mấy chuyện vui vui, không khí lạnh lùng lập tức như gió xuân tuyết tan.
Ba người ôn chuyện một lát, lúc này mới chắp tay chia tay, Trương Vĩnh và Đới Nghĩa xoay người lại, khi nhìn quan văn nối đuôi nhau vào thành, hai người đang tươi cười trong nháy mắt lạnh lùng như băng sương, trong mắt nhìn chằm chằm quan văn lấp lánh hung quang.
Tần Kham mỉm cười, hoàng đế không vội là thật, thái giám không vội là giả, chuyện hôm nay, các quan văn đầu sỏ chắc sẽ không được yên, Trương Vĩnh và Đới Nghĩa xem ra định giết mấy quan văn để trút giận cho Chu Hậu Chiếu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây