Quan văn Đại Minh vô pháp vô thiên, lịch triều lịch đại chưa thấy qua thần tử kiêu ngạo ngang ngược như vậy, đây là sự công nhận của vô số chuyên gia học giả đời sau.
Quân quyền tranh đấu với thần quyền, cũng chỉ có ở Đại Minh mới biểu hiện trắng trợn như vậy, giữa quân thần tựa hồ ngay cả công phu bằng mặt không bằng lòng cơ bản nhất cũng lười chẳng muốn làm, quan hệ với nhau giống như cừu địch, có đôi khi lại không thể không hợp tác như dây thừng, càng nhiều lúc là phân cao thấp với nhau, đối với người hoặc f đối với việc, yêu chính là yêu, hận chính là hận, phân biệt rõ ràng.
Nội các chế là chế độ tốt, thần quyền quá lớn cũng mang theo mấy phần vị đạo của dân chủ đời sau, hạn độ lớn nhất là tránh để sau khi quân quyền bành trướng độc tài thì hại nước hại dân, nếu hòa thượng niệm kinh không niệm sai bản kinh tốt, Đại Minh nhất định rực rỡ hơn thời cường Hán thịnh đường, chỉ tiếc, quan văn Đại Minh tuy rằng ngăn chặn sự bành trướng của quân quyền, nhưng chính bọn họ lại tự bành trướng.
Tạo thành loại tình thế hiện giờ, sai lầm cũng không hoàn toàn ở quan văn, mấy vị hoàng đế của lão Chu gia từ sau Vĩnh Lạc đại đế cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, cũng không biết là có phải hậu cung của Vĩnh Lạc đại đế đã xảy ra chuyện không thể cho ai biết hay không, tính cách của các hoàng đế sau Vĩnh Lạc đặc biệt yếu đuối, hoàn toàn không sát phạt quyết đoán như thái tổ và Vĩnh Lạc, ngược lại người này kém hơn người kia, ở thời đại thái tổ Vĩnh Lạc, các đại thần giống như chim cút trong lồng, sợ ngày nào đó hoàng đế nhìn hắn không vừa mắt sẽ lôi hắn ra khỏi lồng sắt làm thịt, loại chuyện hoàng đế đắc thắng về kinh mà các đại thần không một ai ra khỏi thành nghênh đón thế này, gan có mọc lông cũng chẳng dám làm.
Nói thật, thực sự nên phái người sang cách vách hoàng cung thăm dò thử, xem liệu có phải có một vị Vương thúc thúc ở cách vách làm loạn gien c lão Chu gia hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây