Tiền Ninh một lòng muốn lấy lòng Tần Kham, vội vàng phụ họa nói: “Công gia trạch tâm nhân hậu, bệ hạ xuất thủ há chỉ là hơi đáng khinh, mà quả thực là phi thường đáng khinh, từ lúc bắt đầu đấu đến bây giờ, tổng cộng năm lần sử chiêu 'Hầu tử thâu đào', ba lần nhổ nước bọt.”
Tần Kham xua tay: “Thần không nói tội vua là vì luân thường. Tóm lại, phải mau chóng kết thúc trò khôi hài này, nếu không sẽ mất quốc thể, giờ giao cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi dẫn mấy người tới tách bọn họ ra, bất kể là ngươi dùng biện pháp gì.”
Tiền Ninh nghe vậy sắc mặt trắng nhợt, vị Công gia này hoặc là không tìm hắn, một khi tìm chắc chắn không phải là chuyện tốt, lần trước hộ tống Vương Thủ Nhân đến Giang Tây là một chuyện cực khổ, thiếu chút nữa thì mất cả mạng, lần này can ngăn hoàng đế, hiển nhiên cũng không phải là công việc béo bở gì.
Nhìn bộ dạng sợ hãi khó xử của Tiền Ninh, Tần Kham thản nhiên nói: “Có phải khó xử hay không? Khó xử thôi, ta tìm người khác...”
Tiền Ninh sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, Tần Công Gia nếu tìm người khác, sau này tiền đồ của hắn lấy đâu ra hy vọng?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây