Nhân sinh luôn có rất nhiều lúc quanh co lòng vòng, nhưng mà một khi nửa đường hoàn toàn tỉnh ngộ, sẽ phát hiện mình thì ra có thể thu hoạch nhiều hơn.
Chu Thần Hào và Chu Hậu Chiếu đánh tay đôi cũng như vậy, khi vị hoàng đế đê tiện này nhắc nhở Chu Thần Hào, Chu Thần Hào thông suốt mọi thứ, cảm kích Chu Hậu Chiếu thể hồ quán đính, đồng thời quyền đầu to như cái bát cũng không chút lưu tình hung hăng đánh ra, nện lên má phải Chu Hậu Chiếu, Tần Kham đứng gần, hắn thậm chí nhìn thấy rõ ràng má phải của Chu Hậu Chiếu sau khi tiếp xúc với quyền đầu thì vặn vẹo kỳ dị, nửa cái răng mang theo máu ngay sau đó ừ trong miệng bay ra.
Các tướng sĩ và huân quý chung quanh kinh hãi, đương kim hoàng đế trúng đòn dưới mí mắt bọn họ, là chuyện có muốn nhịn cũng không thể nhịn?
Trong nháy mắt Chu Hậu Chiếu ăn một quyền, bốn phía truyền ra một mảng tiếng rút đao chỉnh tề, trong chớp mắt vô số cương đao chỉ về phía Chu Thần Hào, lưỡi dao dưới ánh mặt trời chiết xạ ra hàn quang lành lạnh, các thị vệ của Chu Hậu Chiếu lại giận tím mặt, cước bộ nhấc lên muốn tiến tới quần ẩu Chu Thần Hào.
“Cút hết ra cho trẫm.” Chu Hậu Chiếu đã trúng một quyền ngược lại tinh thần mười phần, cũng không biết hắn từ trong xương tủy có phải có gien phạm tiện hay không, hứng trí bừng bừng quát lui thị vệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây