Chu Thần Hào cuối cùng cũng thông minh được một hồi, rất chuẩn xác tìm được điểm đáng ngờ, bộ dạng khi cười lạnh rất hữu thần, Xích Bích chi chiến năm đó Tào Tháo khi thua chạy mỗi khi đến một nơi tuyệt địa luôn sẽ ngửa mặt lên trời cười dài ba tiếng, tướng lãnh bên cạnh thế là rất hợp với tình hình hỏi một câu: “Thừa tướng vì sao lại bật cười”, sau đó Tào Tháo bắt đầu khoe khoang tri thức binh pháp, nơi này nếu thiết lập một nhánh phục binh, ta nào có sinh lộ vân vân, sự thật chứng minh miệng Tào thừa tướng giống như được hòa thượng trong miếu khai quang cho vậy, đoán cái là trúng.
Tình cảnh Hôm nay, bộ dạng của Chu Thần Hào so với Tào Tháo thì không sai chút nào, vẻ mặt cười lạnh và ánh mắt cơ trí giống như có thể nhìn thấu tất cả tất cả thế gian khiến mị lực lãnh đạo của hắn lúc này nở rộ quang hoa loá mắt.
Một người sống tới thảm trạng thế này không ngờ còn có sắc mặt tự tin như vậy, chứng tỏ đầy đủ tố chất tâm lý của Chu Thần Hào vẫn rất cường đại.
Vừa nói nước suối có kỳ quái, tất cả tướng sĩ đều ngây ra, sau khi ngơ ngác nhìn nhau thì vẻ mặt mọi người đều không công nhận, nơi này là vùng hoang vu dã ngoại, phụ cận không có một phục binh, nếu có gì kỳ quái thì là triều đình đã sớm triệu tập trọng binh mai phục bao vây bọn họ, ai lại làm chuyện thừa thãi như động tay động chân trong nước suối.
“Nơi này rất khả nghi, ta không thể do dự, đi mau.” Chu Thần Hào phất tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây