Nghe thấy những tiếng cười kiêu ngạo đến cực điểm này, Tần Kham từ trong đáy lòng nộ ra nụ cười.
Có thể coi chuyện đánh giặc liều mạng thảm thiết thành như đi chơi kỹ viện đánh hoa tửu, trừ tiểu công gia Từ Bằng Cử và đám đệ tử huân quý Nam Kinh ra thì còn có thể là ai nữa?
Không thể không phục bọn họ, chỉ bằng vào tinh thần không biết sợ mặc cho gió táp sóng xô vẫn lững thững như đi trong sân vắng, đám gia hỏa này thật sự không nên làm hoàn khố, làm hoạt động cách mạng đánh thổ hào chia ruộng đất mới là số mệnh nên có của họ.
Trong làn khói thuốc súng mù mịt, một nhánh đội ngũ hai ngàn người đột ngột xuất hiện sau lưng Tần Kham, các phủ đinh hộ viện của phủ huân quý tay cầm binh khí bảo hộ chặt chẽ những thiếu gia này bên trong, các hoàn khố nói là dẫn đội giết tặc, kì thực là dưới sự bảo vệ của phủ đinh hộ viện thảnh thơi đi dạo trên chiến trường, tăng thêm một chút kiến thức mà thôi.
Có thể được phủ huân quý nhận làm phủ đinh hộ viện, lai lịch của bọn họ tất nhiên cũng không đơn giản, tuyệt đại bộ phân đều là quân hộ sống sót sau trăm trận chiến, có tay nghề giết người tổ truyền, đối phó với phản tặc cấp bậc này thật sự là không đáng nhắc tới, cho nên bọn họ mới xếp thành trận hình tròn, vừa xông trận giết giặc vừa bảo vệ các thiếu gia bên trong, thoạt nhìn không ngờ vẫn bình tĩnh tự nhiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây