Đường Tử Hòa hiển nhiên không phải cô nương trong kỹ viện, thư sinh văn nhược trung lão niên như Đường Dần hiển nhiên không thuộc khẩu vị của nàng ta, cho nên nàng ta có tư cách lựa chọn, nhưng đáng giận là, ở trong thâm sơn rừng già kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay này một đại nam nhân như Đường Dần cho dù ném điểm mấu chốt ném xuống Bá Vương ngạnh thượng cung với Đường Tử Hòa cũng không làm được, bởi vì hắn đã chính mắt kiến thức sự khủng bố của Đường Tử Hòa, một nụ cười tươi tắn, một cái lướt chân như bươm bướm vờn hoa, người bên cạnh liền toàn bộ bị đánh ngã.
Nếu dùng sức mạnh với loại nữ nhân này, Đường Dần khẳng định trăm phần trăm, người cuối cùng kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay nhất định là hắn.
Đường Dần đành phải nói sang chuyện khác, kỹ xảo đổi đề tài của Đường đại tài tử không thể gọi là cao minh cho lắm.
“Ngươi là bạn của Tần Kham?”
Đường Tử Hòa cười cười, không trả lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây