Các thổ phỉ phủ Cửu Giang ngồi không yên, bọn họ tổng kết ra một giáo huấn nhân sinh rất sâu sắc, đó chính là đánh cướp cúng giống như đi ăn quán, phải xem người làm đồ ăn, có một số người có thể giết trước, cưỡng hiệp sau rồi mới cướp, có một số người thì ngay cả một sợi tóc cũng không được đụng vào, nếu không thì phải chịu hậu quả rất nghiêm trọng, ví dụ như thánh nhân lòng dạ hẹp hòi như Vương Thủ Nhân.
Bất kể nói như thế nào, những ngày tháng vui vẻ đánh cướp trước kia đã tan thành mây khói, các thổ phỉ gặp phải khảo nghiệm sinh tử ác liệt, có pho tượng thần Vương Thủ Nhân này đứng sừng sững ở Cửu Giang, các thổ phỉ đừng nói là tương lai hào hùng hưởng ứng Ninh vương gia khởi binh tạo phản mưu đoạt thiên hạ, ngay cả trước mắt mình có thể sống sót hay không cũng chưa biết.
Thế là thổ phỉ phụ cận Cửu Giang chạy tứ xứ, từng tốp đầu lĩnh thổ phỉ tụ tập ở một tòa thâm sơn nào đó, mọi người mở một đại hội đại biểu hảo hán giới thổi phí, những người tham gia đều là thủ lĩnh thổ phỉ có máu mặt trong phạm vi trăm dặm.
Trong đó thủ lĩnh Ma Lục của một cỗ thổ phí lớn nhất Cửu Giang làm chủ nhà và là người khởi xướng hội nghị, tất nhiên cũng tự mình tham gia hội nghị, sau khi nhiệt tình chắp tay ôm quyền với người tham dự thì trao đổi ý kiến về vấn đề của nhiều phương diện như tình thế ác liệt và cải cách sinh tồn trong tương lai của giới thổ phỉ phủ Cửu Giang, cuối cùng trong không khí hữu hảo và tường hòa, các đầu lĩnh thổ phỉ dùng một canh giờ để thân thiết ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Vương Thủ Nhân, rất nhiều người tố chất thấp thì dùng miệng quan hệ với tổ tiên trưởng bối nữ tính của Vương Thủ Nhân.
Đánh thì đánh không lại, mắng cũng chỉ cho đỡ tích, đại hội đại biểu giới thổ phỉ lâm vào xấu hổ và trầm mặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây