Lý Đông Dương vẻ mặt không thay đổi, như vô ý liếc về phía Dương Đình Hòa, trong mắt mang theo một tia khó hiểu.
Tính cách của tam lão Nội các không ai giống ai, Lý Đông Dương nói lấy vỗ về làm trọng rất bình thường. Lão đầu nhi cả đời quen ba phải. Thích hoà hợp êm thấm. Nhưng Dương Đình Hòa xưa nay ghét ác như thù, tính tình nóng nảy cương liệt, hôm nay không ngờ cũng nói ra những kiến giải ba phải này.thật sự là kỳ quái.
Sắc mặt Dương Đình Hòa vẫn, như thường nhưng trong lòng lại chua chát.
Tuy rằng ghét ác như thù, nhưng Dương Đình Hòa không ghét bạc như thù, một phiên vương bị nuôi nhốt trong thành nhỏ ngoài ngạn dặm tặng bạc, chẳng có lý do gì mà không nhận cả? Đánh chết lão cũng không ngờ rằng Vương gia hòa khí hòa sảng đó lại có dã tâm đáng sợ như vậy, mà lão đường đường là nội các Đại học sĩ cũng mơ hồ kết giao bằng hữu với một phiên vương có dã tâm, thật sự là một chuyện rất đau đầu rất phiền toái, không chỉ phiền toái, hơn nữa rất đò chết người.
Cho nên Dương Đình Hòa hôm nay lựa chọn ba phải, đương nhiên, trên đời không có người tốt thuần túy, cũng không có người xấu thuần túy, lén nhận hối lộ của Ninh vương là vết nhơ cả đời này cũng không xóa đi được của Dương Đình Hòa, nhưng thân là nội các Đại học sĩ, danh thần một đời của giang sơn Đại Minh, lập trường của Dương Đình Hòa vẫn rất kiên định, cho dù bản thân thật sự bị liên lụy, người gây nguy hại cho giang sơn xã tắc Đại Minh vẫn quyết định không thể buông tha, cho nên Dương Đình Hòa đề xuất để Hán Vệ tra rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây