Kim Liễu thở dài, cái loại chuyện sinh con này hoàn toàn là trông vào ý trời, chẳng ai giúp được cả, danh y Bắc Trực Đãi của mời đến hết rồi, phương thuốc cũng kê không ít, nhưng Đỗ Yên lại vẫn không mang thai.
Kim Liễu giỏi hiểu ý người đành phải vội vàng nói sang chuyện khác: “Tỷ tỷ, tướng công lần này bình loạn Phách Châu chắc không đơn giản đâu, ta nghe nói lần này phản loạn găng lắm, Bắc Trực Đãi, Hà Nam, Sơn Đông đều phản, chắc phải tới mấy chục vạn phản quân ấy, còn sắp binh lâm dưới thành kinh sư, chủ soái tên là Hứa Thái xuất binh một tháng liền bị phản tặc đánh cho tơi bời, kết quả tướng công của chúng ta phải xuất mã, bày mưu nghĩ kế thoải mái bình định phản loạn, kể ra thì trong văn võ cả triều, vẫn là tướng công của chúng ta có bản lĩnh nhất. Tỷ tỷ nói tướng công lần này lập hạ công lao lớn như vậy cho bệ hạ và triều đình, bệ hạ liệu có thăng quan tấn tước cho tướng công hay không?”
Đỗ Yên tạm thời ném đi hết niềm ai oán đầy bụng, xốc lại tinh thần cười nói: “Triều đình thưởng công phạt tội, tướng công lập được công lao như vậy thì thăng quan tước là chắc chắn, đại thần nào dám nói linh tinh, ta người đánh tới cửa chặt phăng chân chó của hắn!”
Kim Liễu lo lắng nói: “E là chưa chắc đâu, tỷ tỷ gần đây không ra khỏi cửa, không biết trong kinh lời đồn rất nhiều, lần này bệ hạ nếu muốn tấn tước cho tướng công, e là không thuận lợi đâu!”
Vẻ mặt Đỗ Yên nghiêm lại, đang muốn hỏi chi tiết thì thấy ngoài cửa phủ có một lão phụ già nua tập tễnh đi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây