Đinh Thuận nói tới một nửa thì Tần Kham đã minh bạch hoàn toàn, sắc mặt hắn lập tức có chút khó coi.
“Nói cách khác, việc bọn họ phục kích Đường Tử Hòa rồi bắt ta gánh thay? Tự dưng phải gánh hơn nửa năm, mà ta lại không hề biết gì?”
Đinh Thuận cười bồi nói: “Chính là như vậy.”
“Đường Tử Hòa cũng bởi vì việc này mà hận ta hơn nửa năm, lúc trước nàng ta khi ở nha môn Thiên Tân từng nản lòng thoái chí nói rằng không tạo phản nữa, vậy mà sau lại đổi ý, chuyện này chắc kích thích nàng ta không ít, mà ta lúc mới tới Phách Châu không ngờ không đầu không đuôi hẹn nàng ta ra khỏi thành nhằm chiêu hàng nàng ta.”
Đinh Thuận tiếp tục cười bồi: “Đúng vậy, hiện tại nghĩ lại cũng hoảng, lúc ấy nàng ta gặp mặt Hầu gia không trực tiếp cầm dao đâm ngài, chứng ta nàng ta thật sự yêu ngài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây