Mao Duệ sở dĩ miễn cưỡng được xưng là danh tướng, là vì hắn đã trải qua mấy chục trận chiến lớn nhỏ, thắng nhiều bại ít. Hơn nữa Mao Duệ đánh trận lớn trận nhỏ đều có một điểm giống nhau, tuyệt đại bộ phân là bình dân loạn. Từ bình định dân loạn Hồ Quảng, dân loạn Quảng Tây, rồi đến bình định dân đồng tộc Hạ huyện. Đại Minh từ Hoằng Trị đến Chính Đức, dân loạn lớn nhỏ đều là hắn giải quyết, giệt chóc một cách phong sinh thủy khởi, nhưng thực ra có thể nói là ăn sống cóc với dưa chuột.
Theo như kiểu nói kiếp trước thì người như Mao Duệ chính là chó săn vương triều phong kiến điển hình. Giữ vững Chủ nghĩa đế quốc, đối tượng nhân dân lao động phải chuyên chính, người như vậy thật sự nên giống như Lưu Cẩn bị lôi ra đạo trường thiên đao vạn quả.
Nghe Mao Duệ nói có biện pháp phá thành, đầu tiên Tần Kham nhíu mày, không phải là có ý kiến đối với Mao Duệ, mà là hắn biết, chủ ý phá thành được nói ra từ miệng Mao Duệ, kẻ có kinh nghiệm bình dân loạn phong phú, đại thế chính là núi thây biển máu, cực kỳ tàn khốc.
“Phục Khương Bá có chủ ý phá thành thì mau nói ra đi.” Tần Kham ngoài mặt vẫn rất ôn hòa.
Mao Duệ nói: “Có thể dùng hỏa công.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây