Đuôi lông mày Dương Hổ và HÌnh Lão Hổ nhướn lên, không phục đang định tiếp tục chờ lênh thì. Đường Tử Hòa phất phất tay, nói: “Phó nguyên soái nói không sai, các ngươi chớ có coi thường quan binh Minh đình, vệ sở địa phương có lẽ thối nát, nhưng kinh doanh thì hoàn toàn xứng đáng là thiên hạ tinh nhuệ, tướng lãnh Minh đình cũng không phải là đều là hạng người vô năng.”
Đường Tử Hòa thở dài: “Nói đến cùng, Minh đình vẫn chưa thối nát tới tận gốc rễ. Triều đình vẫn có mấy phần thực lực, chúng ta hiện giờ đã chiếm ba tòa phủ thành, cũng không phải chúng ta lợi hại thế nào, chỉ thắng ở xuất kỳ bất ý, đợi triều đình tỉnh táo lại rồi, con đường tương lai của chúng ta tất nhiên sẽ phi thường gian khổ.”
Tề Ngạn Danh là một người tỉnh táo nhất trong các hào kiệt và đang rất có uy vọng, Nghe vậy đứng dậy ôm quyền nói: “Không biết nguyên soái có tính toán gì không?”
Khóe miệng Đường Tử Hòa phác ra một nụ cười: “Trong tay ta nắm bảy vạn binh mã, đang muốn ước lượng thử cân lượng triều đình một chút, nhìn xem cái gọi là danh tướng có phải chỉ là hư danh hay không, năm vạn quan binh kinh doanh không thể lấy cứng đội cứng, chỉ có thể thắng khéo, binh pháp viết “Gấy mười thì vây, gấp năm thì công, gấp đôi thì chiến”, năm vạn binh mã kinh doanh công Phách Châu, ta lưu lại hai vạn thủ thành là đủ, những người còn lại thì do Hình Lão Hổ và Dương Hổ phân ra mà dẫn dắt.”
“Ý tứ của Nguyên soái là.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây