Bóng người dưới ánh mặt trời theo thời gian mà từ từ di động, khi anh dương di động tới đỉnh đầu mọi người, bóng người cơ hồ co thì một chấm đen dưới chân mình, kim đồng hồ của tử ngọ chung giữa đạo trường cuối cùng cũng chỉ vào ba khắc giờ ngọ.
Một quan viên của hình bộ xác nhận lại thời gian, sau đó quát lớn: “Thời gian đã đến! Hình bộ kiểm tra phạm nhân Lưu Cẩn rồi chuẩn bị hành hình.”
Hai gã quan viên tiến lên nhìn kỹ Lưu Cẩn từ đầu đến chân, lập tức bốn gã đao phủ vây quanh Lưu Cẩn đang bị trói go, bảy tay tám chân lột sạch quần áo của Lưu Cẩn, rồi lại dùng một một cái lưới đánh cá cực lớn bọc Lưu Cẩn lại, giống như một con cá lớn bị ngư phu tóm được, đợi sau khi cả người Lưu Cẩn toàn bộ bị lưới bọc lại rồi, đao phủ đột nhiên kéo mạnh dây ở miệng võng, trong võng giống như bị hút cạn không khí vậy, cơ thịt trên người Lưu Cẩn lập tức nhô ra khỏi những mắt võng, những chỗ mà cơ thịt lòi ra này, chính là vị trí các đao phủ sắp hạ đao.
Đến thời khắc này, Lưu Cẩn cuối cùng cũng sụp đổ, giống như kẻ điên giãy dụa kịch liệt, nhưng đầu vẫn thủy chung bướng bỉnh nhìn về phía Báo Phòng, hét lớn: “Các ngươi không được phép dụng hình! Lệnh ân xá của Bệ hạ sắp tới rồi! Bệ hạ nhất định sẽ đặc xá cho ta.”
Mẫn Khuê bị Lưu Cẩn làm cho giật mình, theo bản năng nhìn thoáng về phía Báo Phòng, cho rằng Lưu Cẩn nói thật, vẻ mặt tràn ngập thấp thỏm và khẩn trương, thấy trên đường phương hướng Báo Phòng trống không, các bách tính thì vây chặt lấy đạo trường, Mẫn Khuê lập tức hồi thần, rồi thẹn quá hóa giận, mặt già đỏ bừng, hung tợn lườm Lưu Cẩn, bút lông trong tay quyết đoán móc lên phê tiễn xử quyết, sau đó thì ném vão giữa đạo trường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây