Thấy Chu Hậu Chiếu bị các đại thần bức tới mặt đối lập hoàn toàn khác với sự kỳ vọng của các đại thần, ngược lại còn quyết tâm phải bảo vệ Lưu Cẩn, các đại thần trong lòng trầm trọng, hôm nay nếu không lật đổ được Lưu Cẩn, ngày sau sự trả thù điên cuồng của Lưu Cẩn không biết sẽ kịch liệt tới mức nào, không biết sẽ có bao nhiêu trung lương phải trở thành tế phẩm dưới dao mổ của Lưu Cẩn.
Ngược lại, các vây cánh của đảng vốn tâm như tro tàn lúc này giống như được rót vào một cỗ thanh tuyền, tức thì hoàn toàn sống lại, ai nấy lộ rõ sự vui mừng hưng phấn trên mặt.
Lưu Cẩn Quỳ gối ngoài cửa điện sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này?
Nhân lúc trong điện yên lặng, Lưu Cẩn quỳ gối ngoài cửa dập đầu bồm bộp, đau thương khóc lóc: “Bệ hạ là thân thể vạn kim, lại là chủ chung của giang sơn, sao có thể vì lão nô mà trở mặt với triều thần? Tân chính mà lão nô thi hành mặc dù là để thu nhập nội khố của bệ hạ được đầy đủ hơn một chút, để bệ hạ bớt đi chút tâm sự, trên mặt nhiều thêm những nụ cười, nhưng tân chính của lão nô lại bị người hữu tâm lợi dụng, dẫn tới tạo thành hậu quả xấu, lão nô làm việc cho bệ hạ mà làm không tốt đã tội đáng muôn chết rồi, ngàn sai vạn sai đều là cái sai của lão nô, lão nô nguyện tự sát ở trước điện để trả lại công đạo cho các đại thần, bệ hạ, sau này lão nô không thể ở bên cạnh người nữa, người phải tự bảo trọng nhé ?
Dứt lời Lưu Cẩn ngẩng đầu, nhìn trái nhìn phải một vòng, thấy dưới hành lang dài ngoài cửa điện có một cột đá cẩm thạch, Lưu Cẩn cắn chặt răng, tung người lao đầu về phía cột đá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây