--------------------------
Tần Kham thở dài: “Lão đại nhân, thời cơ diệt Lưu Cẩn chưa tới, vừa rồi ta nếu xuất thủ, Lưu Cẩn nhiều lắm chỉ bị đầy tới Phượng Dương thủ lăng, tuyệt đối không thể dồn hắn vào chỗ chết, qua một hai năm, bệ hạ lại nhớ tới đủ loại cái hay của Lưu Cẩn, một đạo ý chỉ triệu hắn từ Phượng Dương về, lại cho làm ti lễ giám chưởng ấn, kết quả cục diện chúng ta vất vả mưu đồ rất lâu toàn bộ như nước chảy về biển đông, cái này gọi là đánh xà không chết sẽ bị cắn lại.”
Lý Đông Dương nhìn hắn với vẻ khó hiểu: “Làm ra nhiều việc hại nước hại dân như vậy, bệ hạ chỉ đày Lưu Cẩn tới Phượng Dương? Không thể như vậy chứ?”
Tần Kham cười khổ không thôi.
Lý Đông Dương thiện mưu, là lão hồ li, nhưng sự hiểu biết của lão về Chu Hậu Chiếu hiển nhiên vẫn chưa đủ, lão đã xem nhẹ bản sự cầu sinh của Lưu Cẩn, cũng xem nhẹ trái tim mềm yếu của Chu Hậu Chiếu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây