Rất khó tưởng tượng một vị hoàng đế Đại Minh chuyển nhà không ngờ lại chuyển một cách bình dân hóa như vậy, rất nhiều thứ đều là Chu Hậu Chiếu, Tần Kham cùng với đám người Cốc Đại Dụng, Trương Vĩnh tự mình động thủ khuân vác, từ cung Càn Thanh khiêng ra cửa điện, xuống ngọc đài, lên xe ngựa đỗ ngoài cung đình, các hoạn quan hoặc võ sĩ cấm cung gấp đến độ giậm chân, tiến lên muốn đỡ thì bị Chu Hậu Chiếu một cước đá văng.
Cảnh tượng rất ấm áp, Tần Kham nhớ mang máng kiếp trước khi còn là nghiệp vụ viên giúp bạn bè chuyển nhà, hai ba người chuyển đồ vật lên xe bánh mỳ, chuyển tới nhà mới cũng chả dọn dẹp, đóng cửa rồi hò nhau ra quán nước ăn nhậu chúc mừng, uống say rồi thì ai về nhà nấy, nói là chuyển nhà, nhưng giống một lần bạn bè tụ tập hơn.
Sống lại làm người, Tần Kham lại tìm được loại cảm giác đơn giản ấm áp này.
Đồ linh tinh không ít, chất đầy bốn chiếc xe ngựa to, Chu Hậu Chiếu vẫn làm không biết mệt, đầm đìa mồ hôi nhưng vui vẻ ra mặt, từ trong ra ngoài lộ ra một loại cảm giác thoải mái thực sự, từ sau khi Hoằng Trì đế qua đời, hoàng cung mang tới cho Chu Hậu Chiếu áp lực rất nặng nề, cho đến hôm nay, cái lồng chim đẹp đẽ quý giá hào hoa xa xỉ này cuối cùng cũng mở ra một khe hở, chim bị nhốt trong lồng cuối cùng cũng xung phá khe hở này, vút bay về phía chân trời.
Cốc Đại Dụng gầy yếu nhất, chuyển đồ được mấy lượt thì không chịu nổi, thở hổn hển cầu xin: “Bệ hạ, hoạn quan cung nữ cung nữ trong cung đâu chỉ có vạn người, bệ hạ vì sao muốn tự mình chuyển? Lão nô... Lão nô thật sự không chịu nổi nữa rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây