Về phía ngoại đình, Hữu Đô ngự sử Đỗ Hoành cuối cùng cũng ngồi không yên, hắn gửi tấu chương vào nội các, ngoài sáng thì là những lời nói nhất phái nghĩa chính, rất có thế quân pháp bất vị thân, song ẩn ý bên trong thì vẫn là để lộ ý tứ khác, án này tình tiết quá phức tạp, vòng này nối vòng kia, định tội qua loa thì không ổn, trừ phi có thể lấy ra bằng chứng như núi, nếu không thì không nên tùy tiện bãi quan lột tước.
Dẫu sao cũng là con rể của mình, bình thường nhìn không vừa mắt cũng chẳng sao, nhưng mà trong lúc sinh tử nguy cấp, Đỗ Hoành chung quy vẫn lựa chọn đứng về phía con rể.
Binh bộ Tả thị lang Nghiêm Tung cũng gửi liền mấy tấu chương biện giải cho Tần Kham, ngay cả bản thân Tần Kham không ngờ, lúc trước lúc trước thanh danh hiển hách của Nghiêm Tung ở hậu mà thu hắn về dưới trướng, Nghiêm Tung lại ở trong thời khắc hiểm nghèo thế này mà không vứt bỏ hắn, trên người vị tiến sĩ bước vào quan trường không tới hai năm này vẫn còn sự nhiệt huyết của người trẻ tuổi, lúc này nơi này, chỉ một câu “sĩ vì tri kỷ mà chết” là đủ.
Tấu chương Đỗ Hoành và Nghiêm Tung trình lên tất nhiên không có kết quả gì, hiện giờ Tần Kham tựa hồ đã thành công địch của cả triều, ai cũng muốn đánh, tấu chương hai người rất nhanh bị vùi đi trong những tiếng đánh giết.
Chu Hậu Chiếu đóng chặt cửa cung, ngay cả triều hội cũng ngừng ba ngày, đối với bên ngoài vẫn là cái cớ cũ rách - đầu rồng đau lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây