Sau khi Lưu Cẩn bước vào cung Càn Thanh, phát hiện Chu Hậu Chiếu và Tần Kham hai người đang rất mất nghi thái xắn tay áo, đang lau rửa cho một con voi được tiến cống, con voi này vốn là được dùng trong đại triều hội, theo lễ chế, hoàng đế khi mở một đại triều hội, trừ nghi trượng tất yếu ra, phía trước ngự liễn còn có bốn con voi, bốn con báo dẫn đường, để làm tặng sự uy nghi của hoàng đế.
Đại gia hỏa dùng để làm tăng uy nghi của hoàng đế hôm nay lại được cấm vệ trong cung dắt tới cung Càn Thanh, Chu Hậu Chiếu và Tần Kham mỗi người trong tay cầm một cái bàn chải lớn, sau đó ra sức quẹt lung tung lên người con voi, tiểu hoạn quan bên cạnh thì bận rộn cầm thùng nước hất lên người con voi.
Voi không an phận cho lắm, tựa hồ cảm thấy có chút xa lạ với Chu Hậu Chiếu và Tần Kham, bất an lòng vòng tại chỗ, thỉnh thoảng dùng cái mũi dài hút hước trong thùng, phun về phía Chu Hậu Chiếu và Tần Kham như để trả thù, hai người bị phun cho cả người ướt đẫm, lại cười vui hi hi ha ha.
Sắc mặt Lưu Cẩn âm trầm, tiếp theo nhanh chóng thay bằng vẻ mặt lo lắng đầy nịnh nọt, vui vẻ chạy đến trước mặt Chu Hậu Chiếu, giậm chân nói: “Ái dà bệ hạ à, ngài là thâm thể vạn kim sao có thể làm loại chuyện nguy hiểm này? Con súc sinh này làm khổ người nhất vậy, vạn nhất kích phát dã tính làm bệ hạ bị thương, lão nô có chết ngàn lần cũng chẳng bằng một sợi tóc của bệ hạ.”
Chu Hậu Chiếu thản nhiên, cười nói: “Không sao, súc sinh này tuy rằng to xác, những mập mạp ngốc nghếch làm người ta yêu thích, vừa hay Lưu Cẩn ngươi cũng đến rồi, lát nữa nghĩ một đạo thánh chi cho trẫm, bảo quốc vương An Nam tiến cống thêm mười con voi, sau khi Báo Phòng của trẫm hoàn công thì giành riêng một chỗ an bài cho những con voi này, ngươi lại phái người tới dịch quán hỏi sứ tiết An Nam, chỗ họ họ còn có thứ gì hay thì mau đưa vào kinh, trẫm sẽ thưởng to.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây