“Đội... mộ chui ra?” Đinh Thuận ngạc nhiên.
“Về sau những lời này chớ có nói lung tung, bản hầu đào mộ tổ nhà người khác lúc nào?” Tần Kham nghiêm mặt nói.
Đinh Thuận lập tức hiểu ngầm, vội vàng gật đầu: “Vâng, là Lý gia đội mồ chui ra. Hầu gia, lần trước sau khi từ Liêu Đông hồi kinh không phải đã phân phó thuộc hạ, bảo tìm một địa phương bí ẩn để dời cao đường cao tổ của ngài, sợ vạn nhất có tên gia hỏa thất đức nào cũng bổ bầu làm muôi theo... Khụ, Hầu gia thứ tội, thuộc hạ ăn nói vụng về, dù sao cũng là ý đó, thuộc hạ mấy ngày trước sau khi thấy thương thế đỡ hơn, liền tự mình ngồi xe tới Tần trang huyện Sơn Âm Thiệu Hưng, nguyên quán của Hầu gia một chuyến.”
Tần Kham lập tức hiểu ra: “Ngươi tìm được nơi phong thuỷ tốt rồi à?”
“Thuộc hạ cả gan, bắn tiếng với lão tộc trưởng của Tần trang, lại mời một vị đại sư phong thuỷ nổi danh khắp Giang Nam, sau khi bấm tay tính giờ lành ngày tốt, mời lệnh tôn lệnh đường cùng với cao tổ bà đời của Hầu gia khỏi mồ, trên một ngọn núi ngoài Tần trang tìm được một mảnh bảo địa phong thuỷ tốt, mời cao tổ của ngài dời vào nhà mới, việc này tiến hành rất bí ẩn, Hầu gia cứ yên tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây