Trên bàn chất đầy tấu chương của các đại thần, đều là quốc sự chính vụ sau khi nội các phiếu nghĩ lam phê thì đưa tới, hiện giờ Chu Hậu Chiếu không để ý tới tới triều vụ, thậm chí giao quyền phê hồng cho Lưu Cẩn, đại sự phát sinh ở từng góc của thiên hạ Đại Minh, người quyết định cuối cùng đã không còn là Chu Hậu Chiếu, mà là Lưu Cẩn, Lưu Cẩn chấp chưởng quyền bính luôn đắm chìm trong quốc sự, bút chu sa một gạch một chấm liền quyết định sinh tử của thần dân thiên hạ, quyết định hưng suy của vận mệnh quốc gia, chỗ tuyệt vời có được đại quyền trong tay, người không có vĩnh viễn không thể thể hội được.
Đêm nay Lưu Cẩn vẫn đang phê duyệt tấu chương, nhưng mà đêm nay Lưu Cẩn có chút không yên lòng, lông mày hoa râm nhíu chặt, mắt nhìn chằm chằm tấu chương, nhưng ánh mắt lại trống rỗng, hiển nhiên tâm tư cũng không để ở trên tấu chương.
Chạng vạng trước khi cửa cung đóng, phiên tử Tây Hán từ bên ngoài gửi vào một tin tức cuối cùng, Thiên Tân đã định, Tần Kham khởi hành hồi kinh, đã sắp vào thành.
Tim Lưu Cẩn lập tức chui tọt lên cổ.
Hắn biết mình đã làm gì, cho nên lúc này hắn cảm thấy rất bất an, tựa hồ có một loại dự cảm, Tần Kham trở về kinh tất sẽ gây ra xuất động, về phần động tĩnh là lớn hay nhỏ thì phải xem tâm tình của vị Hầu gia này như thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây