May mắn là hôm nay khi Bạch Liên giáo khởi sự quần áo mặc vẫn là quân phục chế thức màu đỏ sậm của quân đội vệ sở Minh đình, mà hơn ba vạn đại quân của sáu vệ đang đuổi bắt bọn họ cũng mặc quân phục chế thức tương tự, Chu Dân hạ lệnh ném tinh kỳ, do đó, phạm vi ngoại ô Thiên Tân toàn bộ đều là tướng sĩ mặc quân phục Đại Minh, lý bảo các hương các trang không phân được rõ ai là phản quân ai là vương sư triều đình, mấy canh giờ qua đi, không ngờ cũng vô kinh vô hiểm.
Khi tới Đại Trương trang cách Đại Bạch trấn chừng mười dặm, núi nhỏ bên cạnh quan đạo bỗng nhiên truyền đến tiếng huýt sáo bén nhọn, thanh âm lên xuống ngừng ngắt rất có tiết tấu.
Chu Dân ngẩn người, tiếp theo bỗng nhiên giơ cao hữu quyền, ba ngàn nhân mã lập tức dừng bước.
Hít sâu một hơi, Chu Dân bật hơi hô to về phía sườn núi: “Phù sa vốn bắt đầu từ hỗn độn, Bạch Liên vừa hiện thịnh thế sinh. Thỉnh giáo trên núi là huynh đệ hương đường nào của Bạch Liên giáo ta?”
Câu thơ mở màn này là tiếng lóng để Bạch Liên giáo hành tẩu hành tẩu giang hồ, hành tẩu giang hồ tuy rằng đều là hán tử thô hào. Nhưng tiếng lóng đều là rất văn nhã rất ý cảnh, từ xưa tới nay đều vậy, ví dụ như “Thiên Vương cái địa hổ, bảo tháp trấn hà yêu” Ai cũng khoái, câu đối này tinh tế ngắn gọn, ý cảnh sâu xa, đương nhiên, về phần tiếng lóng linh tinh như “sờ sờ cái gì, mặt tại sao đỏ” đằng sau thì chắc chắn là tên lưu manh vô văn hóa nào đó thiếu gấm chắp vải thô. Ý này cực kỳ dâm đãng, rất mất vận vị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây