Đường Tử Hòa ra khỏi quan nha, giơ tay lay đi nước mắt nơi khóe mắt, ánh mắt trở nên kiên định.
Lê dân thương sinh, hoàng đồ bá nghiệp, chí hướng dã tâm...
Đủ loại suy nghĩ như cưỡi ngựa xem đèn hiện lên trong đầu nàng ta, Đường Tử Hòa ra sức lắc đầu, khóe miệng nở ra nụ cười tựa như ảo mộng.
Triều đình tiêu diệt ta, Bạch Liên bức ta, ván cờ đã bế tắc, đơn giản là bở ván mà đi, ván cờ này có người sẽ chơi tiếp, nhưng không phải là Đường Tử Hòa nàng ta.
Sau khi ra khỏi quan nha, Đường Tử Hòa cưỡi ngựa đã sớm chuẩn bị trước, phóng như bay ra khỏi thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây