Rên rỉ là một loại dụ hoặc, nhưng rên rỉ từ miệng miệng phát ra lại thiếu một chút ý tứ.
“Châm cứu cho ngươi mà, kêu loạn cái gì.” Đường Tử Hòa mặt ửng đỏ.
“Ngươi... ối, ngứa! Vừa ngứa vừa tê... Đường cô nương, ngươi tự dưng sao lại đi châm cứu cho ta?” Tần Kham chỉ cảm thấy chỗ nào đó sau lưng giống như bị kiến cắn, đầu tiên là khó chịu, tiếp theo thì một cỗ cảm giác thoải mái khó diễn tả, thoải mái tới mức khiến người ta nổi da gà.
Nhất niệm sinh, nhất niệm tử, ngân châm trong tay Đường Tử Hòa, một kim đâm xuống, Đường Tử Hòa chung quy đã làm ra lựa chọn.
Tần Kham cười khổ nói: “Tuy rằng ta không hiểu y thuật, nhưng ít ra cũng biết về đạo châm cứu, ít nhất thì cũng phải cởi quần áo cho bệnh nhân đã rồi mới châm chứ? Giờ ta đang mặc áo da cừu, Đường cô nương đâm châm vào vạn nhất không tìm đúng chỗ, đâm chết bản hầu thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây