Tết Nguyên Tiêu đã qua, nhưng vẫn chưa tới mùa xuân về hoa nở, trời đất lạnh căm căm, tuyết lớn rơi mấy ngày liền không dừng, trong thành ngoài thành là một mảng trắng xóa, sinh khí khó tìm.
Ngoài thành Thiên Tân. Một chiếc xe ngựa lẳng lặng xuống quan đạo, rẽ trái đi chậm hơn mười dặm, vào trong một nông trang bình thường ở ngoại ô.
Trong rừng cây ngoài Nông trang bóng người lay động, không khí sâm nghiêm, tựa hồ có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào chiếc xe ngựa này.
Xe ngựa cũng không cố kỵ, cứ vào đi thẳng vào, lái tới trước rào chắn của nông trang, xa phu vung tay, đánh một roi ngựa thật vang, xe ngựa lập tức dừng lại.
Xa phu là một hán tử là, quần áo cũ nát, mũ nỉ trên đầu đã tích một lớp tuyết thật dầy, như không nhìn thấy ánh đao và bóng người lấp loáng trong nông trang, xa phu đứng te càng xe quát vào bên trong: “Tuyết lớn phủ đường, lữ nhân mệt mỏi, hương thân bên trong có nguyện cho xin bát nước ấm không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây