“Hắn nói những gì?”
“Hắn nói hiện giờ mấy vị trưởng lão của tổng đàn rất bất mãn với hương đường Thiên Tân chúng ta, hiện giờ Bạch Liên giáo chúng ta đã thẩm thấu Thiên Tân tam vệ, ngay cả Thiên Tân tả vệ điểu thương doanh cũng có hơn trăm huynh đệ vào Bạch Liên giáo, ba vệ cộng lại cũng tới mấy ngàn tín chúng, đều là nhân mã triều đình hẳn hoi, liệt trận chém giết so với đám ô hợp của Bạch Liên giáo thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Hương đường Thiên Tân có cỗ lực lượng này, rõ ràng có thể giơ cao lá cờ khởi nghĩa đánh tới kinh sư, lôi cẩu hoàng đế của Minh đình ra khỏi hang ổ, mà Hồng Dương Nữ ngươi lại chậm chạp không chịu phát động, các trưởng lão rất bất mãn, tổng đàn đã thương nghị rồi, qua mấy ngày nữa không chừng sẽ phái người đến... Tiếp nhận vị trí của ngươi.”
Đường Tử Hòa nghe vậy khóe miệng phác ra nụ cười khinh miệt: “Đều là đám gia hỏa tầm mắt thiển cận, binh giả, uy dã, thực sự cho rằng cờ khởi nghĩa vừa giơ lên là có thể thổi quét thiên hạ à? Giang sơn Hoằng Trị hoàng đế và rất nhiều danh thần bỏ thời gian cả đời để thống trị đã dần dần củng cố, hoàng quyền uy tín của Chu gia đã ăn sâu vào lòng người, cho dù đương kim hoàng đế ngu ngốc vô đạo, sủng tín đám nịnh Lưu Cẩn, nhưng trên triều đình có những lão thần như Lý Đông Dương, Dương Đình Hòa, Trương Thăng chống đỡ, một năm hai năm cũng chẳng dao động được căn bản của giang sơn, đại bộ phận dân chúng thiên hạ vẫn chỉ nhận họ Chu, lúc này giương cờ khởi nghĩa, chắc chắn không có hy vọng thắng.”
Một nữ lưu lại phân tích đại thế thiên hạ và vận mệnh triều đình rõ ràng mạch lạc như vậy, không những thế trong ánh mắt không ngờ còn lộ ra một cỗ khí phái chỉ điểm giang sơn.
Cát lão ngũ là người thô hào, mặc dù không hiểu rõ lắm những lời của Đường Tử Hòa, nhưng vẫn gãi gãi đầu nói: “Vậy theo ngươi thì khi nào mới tới lúc phát động?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây