Ai là hổ ai là lừa, một năm trước kinh sư đã sớm có định luận.
Sự hiểu biết của Nghiêm Tung đối với Lưu Cẩn có thể nói là rất kỹ càng, Lưu Cẩn quả thật là kẻ ngu dốt, đông cung mười năm hầu hạ Thái tử, một khi đắc thế thì không coi ai ra gì, nhưng hắn không có kinh nghiệm quan trường phong phú, không có bản sự đấu đá lẫn nhau trên triều đình, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào, chỉ có sự sủng tín của Chu Hậu Chiếu, hắn lợi dụng rất đầy đủ sự sủng tín này, chuyển hóa nó thành quyền thế ngút trời.
Dưới Cường quyền, tất cả âm mưu quỷ kế chỉ có thể bị nghiền nát một cách vô tình, những chuyện Lưu Cẩn làm tới lúc đắc thế tới nay, cơ hồ tất cả đều là nghiền nát, không có ngoại lệ, mà nguồn gốc quyền thế của hắn, thì là sự tín nhiệm đối với hắn như thân nhân của hoàng đế, sự tín nhiệm của hoàng đế là đáng sợ, tất cả pháp lý minh luật trên thế gian không làm ảnh hưởng mảy may tới hắn, thế là hắn có thể gây sóng gió, có thể ngang ngược, văn võ cả triều văn võ đành bất lực với hắn, đành phải lùi rồi lại lùi.
sự tín nhiệm của Hoàng đế, Tần Kham so với Lưu Cẩn thì không kém chút nào, cho nên người duy nhất không e ngại dâm uy của Lưu Cẩn chỉ có mình Tần Kham, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà một đám triều thần do Lý Đông Dương cầm đầu ký thác hy vọng ở Tần Kham.
“Đinh Thuận, triệu tập mấy vị chưởng quầy của những hiệu buôn lớn trong thành, lấy danh thiếp của ta, cứ nói bản hầu có việc muốn thương lượng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây