Thắng rồi.
Hai chữ Đơn giản, nhưng chữ nào cũng đẫm máu.
Tần Kham chỉ cảm thấy hiện tại rất mệt, đầu rất đau, cơn nóng trên người chưa giảm, trong cổ họng đau rát như có lửa cháy, mắt bị đạn khí độc hun ba ngày trước vừa đỏ vừa sưng, mấy vết thương trên người đã được băng bó cũng ngâm ngẩm đau.
Vừa mở miệng, giọng nói khàn khàn khó nghe: “Thắng rồi ư?”
Đinh Thuận gật đầu cười nói: “Thắng rồi, Đóa Nhan Tháp Na dẫn một ngàn kỵ binh cứu viện, không đến nửa canh giờ, Diệp Cận Tuyền cũng dẫn ba ngàn kỵ binh tới, năm ngàn Thát tử bị diệt hoàn toàn, không kẻ nào chạy thoát.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây